Thương những điều giản dị
Cũng sáng nay, trên đường đi mình đã thấy một xác chết đắp chiếu thương tâm giữa tim đường. Đi ngang qua, chỉ biết thầm niệm một câu danh hiệu Phật, cầu nguyện người nằm đó về cõi an lành!
Sư cô thì nói với mình những điều rất chân thành, từ một người tu xuất ly – những điều khó nghe được trong thế giới hình thức và vật chất như thế này.
Mình có nhân duyên được bạn kết nối, đã đọc bản in cho hai quyển sách sư cô đã viết. Rồi có duyên cùng bạn về thăm chùa, được cô đãi món bánh xèo và trái cây miền tây rất ngon.
Trong những ngày dịch dã, trong những trạng thái của mình, cô thường quan tâm, hỏi thăm, gợi ý gửi cho mình món này món kia để ngừa bệnh cho mình. Rồi khi mình ngừng làm việc để về quê, cô hỏi thăm: Chú Hiếu không đi làm rồi chú có tiền xài không? – Nghe thân thương, mình đến rơi nước mắt…
Mình hứa về thăm chùa đôi lần nhưng vì nhiều việc xảy ra khiến tâm mình không được mát mẻ và tốt đẹp nên mình không đến, không gặp gỡ những người mình thương quý. Sáng nay, mình đã đi theo Google Maps đến chùa lễ Phật, thăm cô năm mới – cảm nhận tình đạo mộc mạc, nhưng thật ấm áp, chân tình.
Thương quý những điều giản dị, nhưng vô giá vì nó trong ngần và thật chân thành!