Rắn thần trong Phật giáo là biểu tượng của sự bảo hộ che chở
Theo những tài liệu Phật giáo còn lại đến ngày nay thì rắn có mối quan hệ rất đặc biệt với Phật giáo. Trong suốt cuộc đời đức Phật, từ khi sinh ra cho đến khi tịch diệt Ngài đều có liên quan đến hình tượng này.
Đầu xuân Ất Tỵ nghĩ về kinh Ví dụ con rắn
Rắn không chỉ là loài động vật sống trên khắp thế giới, mà còn là biểu tượng cho nước, lửa, linh hồn, nhục dục, quyết đoán, đa nghi…
Rắn biểu trưng cho cả giới tính nam và nữ, là một vị thần sáng thế, biểu trưng cho vũ trụ thời hỗn mang.
Rắn là một trong những biểu tượng lớn nhất của Phật giáo. Trong quá trình truyền bá đạo Phật, ở mỗi quốc gia hình tượng rắn lại được sáng tạo thêm và có những sự thay đổi. Theo những tài liệu Phật giáo còn lại đến ngày nay thì rắn có mối quan hệ rất đặc biệt với Phật giáo. Trong suốt cuộc đời đức Phật, từ khi sinh ra cho đến khi tịch diệt Ngài đều có liên quan đến hình tượng này.
Trong lịch sử về cuộc đời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni có chi tiết liên quan đến hình tượng rắn thần Naga. Khi hạ sinh thái tử tại vườn Lâm Tỳ Ny, Hoàng hậu Maya đã được một vua rắn Naga 9 đầu phun nước tắm. Sự kiện này được Phật giáo Trung Hoa mô tả bằng điêu khắc hình tượng 9 con rồng bao quanh lúc Đức Phật đản sinh và bây giờ được gọi là “Tượng Cửu Long”.
Naga chính là vị thần Hộ Pháp canh giữ viên ngọc của mọi điều ước và câu chuyện về sự tích bảy ngày tu đầu tiên của Đức Phật. Chuyện kể rằng khi Thái tử Tất Đạt Đa thành đạo ngồi thiền ở dưới gốc cây bồ đề gần bờ sông Much Cha Linh thì một cơn mưa to gió lớn kéo đến. Lúc ấy mãng xà vương Naga Mucalinda từ ổ chui ra, uốn mình quấn quanh Đức Phật bảy vòng rồi nâng Ngài lên khỏi dòng nước đang chảy xiết. Sau đó rắn Naga dùng đầu của mình làm thành một chiếc tán che chở cho Đức Phật. Sau này Naga được coi như là một biểu tượng của sự bảo vệ, che chở mọi người khỏi tai họa.
Phẩm Mucilinda thuộc kinh Tiểu bộ có đoạn mô tả về cảnh thần rắn Mucilinda che mưa cho Đức Thế Tôn khi Ngài thọ hưởng lạc giải thoát trong 7 ngày.
Như vầy tôi nghe:
Một thời Thế Tôn ở Uruvela, trên bờ sông Neranjarā, dưới gốc cây Mucilinda, khi Ngài mới chứng Chánh đẳng giác. Lúc bấy giờ Thế Tôn, trong bảy ngày ngồi một thế ngồi kiết-già, thọ hưởng lạc giải thoát. Lúc bấy giờ, một cơn giông tố lớn trái mùa khởi lên và trong bảy ngày, trời mưa gió lạnh, bầu trời u ám. Rồi thần rắn Mucilinda ra khỏi chỗ ở của mình, với thân cuốn vòng quanh bảy vòng thân của Thế Tôn, và đứng thẳng, vươn cao các mang lớn trên đầu (Thế Tôn) với ý nghĩ: “Mong Thế Tôn khỏi lạnh! Mong Thế Tôn khỏi nóng! Mong Thế Tôn khỏi xúc chạm với ruồi, muỗi, gió, sức nóng, các loài bò sát”.
Rồi Thế Tôn sau bảy ngày ấy, ra khỏi định ấy. Rồi Mucilinda, vua các loài rắn, sau khi biết trời đã sáng tỏ, mây đã được thoát đi, cởi mở thân mình khỏi thân Thế Tôn, biến dạng thân sắc của mình, hóa hiện thân sắc một thanh niên đứng trước mặt Thế Tôn, chắp tay đảnh lễ Thế Tôn.
Rồi Thế Tôn, sau khi hiểu biết ý nghĩa này, ngay trong lúc ấy, nói lên lời cảm hứng này:
Viễn ly là an lạc,
Với người biết tri túc,
Với người có nghe pháp,
Với người có chánh kiến
Không sân là an lạc,
Những ai ở trên đời,
Ðối hữu tình chúng sanh
Biết tự chế, ngăn ngừa.
Ly tham là an lạc,
Vượt các dục ở đời,
Ai nhiếp phục ngã mạn,
Ðây an lạc tối thượng.
Theo TTHV-Báo Khuông Việt.
BKV