Nên niệm sáu chữ “Nam mô A-di-đà Phật” hay niệm bốn chữ “A-di-đà Phật”?

Niệm sáu hay bốn chữ cũng đều là niệm Phật. Tuy nhiên, cách niệm sáu chữ được chư Tổ sư hướng dẫn và phổ biến rộng rãi trong số đông hành giả tu niệm Phật nói riêng và trong tín ngưỡng Phật giáo dân gian nói chung.

.

Vì sao? Vì niệm đầy đủ sáu chữ có những lợi ích sau:

Một, thể hiện sự quy kính tột bậc đối với chư Phật, cụ thể là Đức Phật A-di-đà. Vì “Nam mô” có nghĩa là quy y, kính ngưỡng, đảnh lễ…

Hai, tăng trưởng niềm tin tuyệt đối vào giáo pháp của Phật, đặc biệt là pháp môn Tịnh độ. Vì sao? Vì câu niệm Phật bao hàm toàn bộ nền giáo lý vi diệu của ba đời chư Phật. Theo nghĩa rộng gồm đầy đủ sáu pháp Ba-la-mật “Bố thí, Trì giới, Tinh tấn, Nhẫn nhục, Thiền định, Trí tuệ”, nói gọn tóm thâu vào Tam vô lậu học “Giới, Định, Tuệ”. Trên phương diện thực hành trọn vẹn cả ba pháp môn Thiền (vì câu niệm Phật chính là công án), Mật (câu niệm Phật chính là mật chú chân ngôn chí diệu chí linh), Tịnh (đây là hồng danh đức giáo chủ cõi Tịnh độ, là chánh nhân vãng sinh Cực Lạc).

Ba, khơi dậy ánh quang minh của tự tâm, khiến chúng sinh thể nhập được cảnh giới Cực Lạc ngay hiện đời, hợp nhất thân tứ đại giả hợp với Pháp thân vô cấu của chư Phật một cách viên mãn. Vì sao? Vì danh hiệu Phật có năng lực tẩy trừ những tội chướng, cấu uế mà chúng sinh đã tích tụ trong vô lượng kiếp. Năng lực ấy với đầy đủ sáu chữ “Nam mô A-di-đà Phật” sẽ đưa chúng sinh đến gần Phật quả vì có thể diệt trừ vô minh, soi sáng dòng tâm thức, làm hiển lộ bản tâm thanh tịnh vốn sẵn có trong mỗi chúng sinh.

“Nam mô A-di-đà Phật”

“Nam mô A-di-đà Phật”

Đành rằng niệm bốn hay sáu chữ cũng đều do chư Tổ Tịnh độ phương tiện tùy nghi mà hiển bày giúp chúng sinh thuận duyên hơn trên bước đường tu tập. Thế nhưng, nếu niệm danh hiệu Phật với bốn chữ sẽ không mang đến đầy đủ công năng như trên. Vì sao? Vì khi niệm như vậy, tâm chúng sinh rất khó phát khởi sự quy kính tột bậc và niềm tin sâu sắc vào giáo pháp. Lại nữa, niệm như vậy lâu ngày, hồng danh Phật sẽ trở thành một câu chào xã giao hay một cử chỉ phản xạ tự nhiên mà không hề đặt trọn tâm thành trong lúc khởi niệm, chẳng khác nào một đứa trẻ con quen miệng hát lên bài hát thường ngày nó ưa thích.

Lòng tôn kính phải được đi kèm với ngôn ngữ và hành động xuất phát từ tâm ý chân thành.

Cũng vậy, chúng ta tỏ lòng tri ân đức Phật, muốn quy hướng về cảnh giới của Ngài thì không thể nào niệm (gọi) danh hiệu Ngài một cách sáo rỗng, thiếu tôn kính. Đây là điều mà người thế gian còn không được phép huống chi người niệm Phật, cầu sinh Cực Lạc tức là đang đi trên con đường giác ngộ thành Phật.

Thiết nghĩ cần nên hiểu và thành kính niệm danh hiệu Phật với đầy đủ sáu chữ trang nghiêm. Được như vậy, chủng tử niệm Phật sẽ luôn hiện hữu dù trong lúc ốm đau, tật bệnh hoặc ngay trong giờ phút lâm chung. Với công đức thù thắng đó chắc chắn sẽ được vãng sinh, thành tựu Phật quả viên mãn vì lợi ích cho tất cả hữu tình.

Thích Tâm Hoà