Cảnh giác với tâm chủ quan, kiêu mạn và chê bai

Thông thường khi không có trí tuệ và không có đạo đức, thì luôn khởi ý niệm tự hào khi có được vài thành công nho nhỏ. Đó chính là nguyên nhân của vô số thất bại đối với người ngoài thế gian, còn với người trong đạo sẽ hình thành một loại nghiệp rất nặng.

Những người mắc bệnh chủ quan cứ lầm tưởng rằng những điều họ thấy, những điều họ biết đã là đủ, đã là chân lý, là đúng tuyệt đối. Họ cứ coi mình như cái rốn của vũ trụ, và mọi người là những sinh vật nhỏ bé, thiển cận và thiếu hiểu biết. Đây là bệnh thường gặp của kẻ kiêu ngạo, chủ quan, hẹp hòi, tự giam mình trong thành kiến của mình, và tự cho mình là tất cả. Cách xử sự của những người này khiến những người xung quanh không hề dễ chịu chút nào. Vì cái họ thấy chỉ nhỏ như hạt đậu, cái nhìn của họ chỉ vẻn vẹn trong lòng bàn tay, và điều họ nhận định thì hoàn toàn sai lệch.

Tuy nhiên, họ luôn thấy mình tài trí hơn người nên hống hách, phách lối, kênh kiệu và luôn tự hỏi tại sao không ai chịu hiểu họ? Tại sao chẳng một ai khen họ?… Nên vì vậy cuộc đời họ như quãng đường của người mù đi trong sương. Họ tự vẽ lên những vinh quang rồi lại tự chuốc lấy những thất bại, hết đau khổ này lại đến những vấp ngã khác.

Tâm kiêu mạn tàn phá công đức

Tuy chúng ta không thấy trầm trọng như giết người, cướp của, nhưng kiêu mạn có thể phá hủy cả rừng công đức và nhiều hơn thế nữa.

Tuy chúng ta không thấy trầm trọng như giết người, cướp của, nhưng kiêu mạn có thể phá hủy cả rừng công đức và nhiều hơn thế nữa.

Người kiêu mạn là người luôn thấy mình vượt trội hơn người khác, và đôi khi họ cũng hơn người khác thật. Song người có trí tuệ thật sự không kiêu mạn. Đây là điều khác biệt rất rõ rệt.

Thông thường khi không có trí tuệ và không có đạo đức, thì luôn khởi ý niệm tự hào khi có được vài thành công nho nhỏ. Đó chính là nguyên nhân của vô số thất bại đối với người ngoài thế gian, còn với người trong đạo sẽ hình thành một loại nghiệp rất nặng.Tuy chúng ta không thấy trầm trọng như giết người, cướp của, nhưng kiêu mạn có thể phá hủy cả rừng công đức và nhiều hơn thế nữa.

VD như có người nói: “ Tôi không phạm giới nào, ngoại trừ giới uống rượu là giới nhẹ nhất”. Thật sự khi đã phạm một giới rồi, thì những giới khác chỉ còn là vấn đề thời gian, và chính sự kiêu mạn đã thúc đẩy họ sớm phạm phải điều đó.