An yên không là may mắn, mà là lựa chọn

Hôm nay, tôi chọn an yên. Ngày mai, ngày sau cũng thế…

An yên là ước muốn sâu thẳm trong lòng nhiều người. Không ai có thể cấm cản ta an yên khi ta thật sự chọn an yên.

Ta có thể chạm đến sự an yên bằng cách tự chế tác những niềm vui nho nhỏ; làm những việc ta yêu thích; tự cho phép mình tận hưởng những vẻ đẹp của thiên nhiên, thưởng thức cuộc sống sau những giờ làm việc chăm chỉ; sống hết mình với mỗi phút giây hiện tại,…

binh an1

Nếu thấy lòng chẳng thể an yên vì lý tưởng, mục tiêu nào đó chưa hoàn thành, ta hãy bình tâm nhìn lại mọi sự, nhất là tương quan giữa thực lực của ta và những mục tiêu, lý tưởng ấy. Hãy dám tự hỏi mình rằng: “Ta có đang đội cái mũ quá rộng so với cái đầu của mình không?”.

Nếu thấy lòng chẳng thể an yên vì mãi bận bịu nghĩ suy bao điều theo kiểu “cỏ ở đồi bên kia xanh hơn đồi bên này”, ta hãy tập cho mình cái nhìn khoan hòa, từ ái, gạt bỏ những so đo.

Bất cứ lúc nào ta muốn an yên thì hãy cho phép mình an yên. Bởi suy cho cùng, an yên là một lựa chọn, không phải là may mắn hay phúc phận.

Ta chớ đổ thừa yếu tố x, y, z nào đó khiến ta không thể an yên, bởi:

Không ai thở thay ta.

Không ai ăn thay ta.

Không ai đau đớn thay ta.

Không ai hạnh phúc thay ta.

Không ai an yên thay ta.

“Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ”[1], thế nên, ta hãy sống hết lòng với đời, hãy trân quý, giữ gìn những gì đang có, từ những niềm vui nho nhỏ, những kinh nghiệm sống đến những mối liên hệ do “duyên” kiến tạo.

Đời sống có những cặp đối lập như nóng-lạnh, mưa-nắng, khổ đau-hạnh phúc, ánh sáng-bóng tối,…

Trải qua một mùa đông lạnh giá, trải qua những ngày mưa dầm, ta sẽ quý hơn ánh nắng vàng ấm áp.

Trải qua những ngày khô hạn, ta sẽ quý hơn cơn mưa tắm mát ruộng đồng.

Trải qua những khổ đau, ta sẽ thấu hiểu giá trị của hạnh phúc.

Trải qua cảnh tối tăm, ta sẽ nâng niu ánh sáng.

Bất cứ hiện tượng thiên nhiên nào, bất cứ sự việc nào xảy ra trong đời ta,… đều có vai trò, vị trí và giá trị riêng. Ta tồn tại trong đời này cũng có sứ mạng riêng của mình. Khi nào còn biết ơn cuộc đời, khi đó ta còn chạm được đến hạnh phúc và an yên.

Dẫu cuộc đời lắm bão giông thế nào, ta vẫn có thể an yên khi giữ được tấm lòng lương thiện, trái tim biết thương, biết thấu hiểu, và tâm hồn luôn chọn sự an yên.

Nhiều người đã khóc khi chào đời, phàn nàn khi đang sống, và chán chường khi tắt thở. Đừng giống họ, bạn nhé! Người hạnh phúc là người biết thưởng thức những gì cuộc đời trao cho, biết chọn sự an yên và biết con đường nào đưa đến sự an yên vĩnh cửu.

_______

[1] Ca khúc Mưa hồng, Trịnh Công Sơn.

Chân Thiện Nhật