Hành nghề giết mổ trâu bò, cả gia đình chết thảm

Chỉ trong thời gian chưa đầy 6 năm, mà hai vợ chồng cùng đứa con duy nhất đều lần lượt qua đời. Những người trong làng xôn xao bàn tán trước cái chết của cả nhà ông, mọi nguời đều cho rằng đây là cái giá mà ông Tào phải trả cho việc đối xử tàn nhẫn với trâu và những người lương thiện.

Không biết nhờ nhân duyên thù thắng gì mà các thanh thiếu niên đến Viện Văn Thù xin xuất gia càng ngày càng đông, khiến cho các phòng đều chật ních, rất nhiều huynh đệ do không đủ phòng phải ngủ ở chính điện.

Để giải quyết vấn đề chỗ ở, Sư phụ chỉ dạy chư huynh đệ cùng quét dọn phòng chứa hương làm chỗ ở tạm. Do toàn thể tăng chúng đồng tâm hiệp lực nên công việc tiến triển rất tốt.

Một ngày nọ, khi công việc sắp hoàn mãn, đại chúng vừa làm vừa nói chuyện vui cười. Lúc đang nói đến vấn đề giới sát sinh, có một sư huynh kể rằng:

Khi đồ tể giết trâu, sau khi buộc trâu chặt vào cột, họ lấy con dao dài khoảng 5 tấc, tiếp theo một tay cầm sừng của nó, còn một tay đâm mạnh vào cổ, chỉ cần lắc mạnh vài cái, tức thì con trâu ngã gục xuống đất, cách giết này tương đối tàn nhẫn, nhưng rất mau chóng.

Thông thường trước khi bị giết, con trâu đều biết mình sẽ bị chết, cho nên trước khi bị chết con trâu luôn chảy nước mắt không ngừng, nhưng nó không thể bỏ chạy, vì vậy dân gian có câu nói:

“Trâu biết chết nhưng không thể bỏ chạy.

Thật ra tất cả những ai làm nghề đồ tể sớm hay muộn cũng đều có kết cục rất bi đát…

Cố tình giết trâu, sinh con dị tật, nhà tan cửa nát

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Cách đây không lâu, ở Thảo Truân có đứa con gái người đồ tể, do đứng xem cha giết trâu, bất ngờ bị trâu húc chết.

Ngoài ra còn có một người đồ tể, trước khi chết, ông liều mạng chạy đến phủ Vương Gia cầu cứu, nhưng Vương Gia không biết ông kêu cứu việc gì, cuối cùng ông nằm trước đại sảnh vừa rống vừa thở hổn hển rồi chết, trước khi chết ông quằn quại, thống khổ y như con trâu sau khi bị chọc huyết, làm cho người ta phát kinh hoàng khiếp đảm.

Vị sư huynh kể đến đây, im lặng một lát, rồi lại kể tiếp chuyện mà chính mắt mình trông thấy, sư anh kể:

Trước kia gần nhà sư anh có người họ Tào, làm nghề buôn bán trâu. Do có chút ít thông minh nên dùng mưu mẹo khéo léo để mua bán, đương nhiên việc làm ăn của ông càng ngày càng phát đạt.

Một lần có người nông dân đến chọn trâu để mua, vì muốn khoe trâu của mình bán có sức khỏe tốt, cày bừa giỏi, nên ông cố ý dẫn trâu ra đám ruộng có bùn nhiều, chất lên trên xe có nhiều đồ vật, rồi thúc nó tiến về phía trước, do bùn nhiều với lại đồ nặng nên con trâu không tài nào bước nổi, những lúc như vậy ông lén dùng kim châm vào mông nó, khiến cho con trâu cảm thấy đau đớn, liền vội bước tới trước, những người nông dân thấy vậy cho rằng con trâu có sức khỏe tốt, nên dù có bị mua đắt hơn nhưng vẫn thấy hài lòng.

Thông thường, một con trâu dù khỏe mạnh hay yếu ông đều kiếm lời khoảng một vạn đồng, trong suốt hơn mười mấy năm, số tiền lời ông kiếm được cũng không phải ít. Do lòng tham không đáy, nên ông nghĩ ra một cách khác để lừa gạt người mua, khiến trâu nhìn có vẻ to béo, đó là trước khi bán ông cho trâu ăn lúa trộn nước đường siro vào, nó sẽ làm bế tắc đường hô hấp, có nhiều con trâu vừa dắt về nhà liền ngã lăn ra chết, nhưng người mua đâu có đủ lý để kiện ông ta, dẫu có đủ lý cũng không thắng được, vì tất cả những người làm ở huyện, tỉnh đều bị ông xỏ mũi, bịt miệng .

Do ông Tào kiếm lời bất chính, cộng theo những hành vi ngược đãi tàn bạo như vậy, cho nên quả báo của những hành vi này cứ liên tiếp giáng xuống nhà ông.

Đầu tiên, ông Tào mắc bệnh hiểm nghèo, không lâu sau ông lại trúng cơn gió độc, làm cho ông lăn lộn, quằn quại dưới đất, rồi rống lên liên tục và chết . Khi ông chết hai mắt trừng to như mắt trâu, hình dáng của ông rất thê thảm, khiến cho mọi người đều sởn da ốc.

Bốn năm sau, vợ ông là A Châu cũng chết, khoảng vài tháng trước khi chết không biết lí do vì sao hai chân của bà không cử động được, suốt ngày nằm trên giường rên xiết.

Đứa con trai duy nhất của ông vốn trước kia rất chăm chỉ làm ăn, nhưng từ khi ông bà nhắm mắt nó trở nên bê tha trong công việc, suốt ngày chỉ say sưa trong nhà hàng, quán bar, sống bê tha như vậy khoảng 5 – 6 năm, cuối cùng chết khi mới 38 tuổi.

Chỉ trong thời gian chưa đầy 6 năm, mà hai vợ chồng cùng đứa con duy nhất đều lần lượt qua đời. Những người trong làng xôn xao bàn tán trước cái chết của cả nhà ông, mọi nguời đều cho rằng đây là cái giá mà ông Tào phải trả cho việc đối xử tàn nhẫn với trâu và những người lương thiện.

Kể tới đây, sư anh ngồi trầm lặng một lúc, rồi thở dài, giống như là sư anh đang rất cảm thông với nỗi bất hạnh của gia đình ông Tào.

Sau khi nghe sư anh kể xong, tôi liền thể lãnh hội được:

Hễ chúng ta sát hại sinh vật, chắc chắn sẽ có kết quả rất tồi tệ, nhẹ thì bản thân mình chịu ác báo, nặng thì liên lụy đến cả nhà, làm cho cả nhà đều thọ ác báo như mình. Cho nên chúng ta cần phải mở rộng lòng từ, tu tập giới không sát sanh, để cho bản thân mình cùng gia đình được hạnh phúc, an lạc.

Cư sĩ Tịnh Tùng